Bản lĩnh ngông thần sở vĩnh du
Đọc truyện Bản lĩnh ngông thần sở vĩnh du full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Bản lĩnh ngông thần sở vĩnh du, Bản lĩnh ngông thần sở vĩnh du review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.
Đọc truyện Bản Lĩnh Ngông Thần Sở Vĩnh Du full tiểu thuyết ngôn tình nam cường con rể của tác giả Ngự Dụng Cuồng Thần.
Sở Vĩnh Du còn chưa báo cáo, nhịn nhường cũng như Tư Phu đi ngang qua nghe thấy, thuận mồm nói một câu. “Trách nát đồ vật gi, đều thuộc người một nhà, ai đi cũng như là nhau.”
Sau khi nhìn thấy được ánh nhìn không vui của phái nữ, Tư Phu xấu hổ mỉm cười, vội vàng cúi đầu rời đi. Lại nhìn về phía Sở Vĩnh Du, thật ra Đồng Ý Yên đang chuẩn chỉnh bị chuẩn chỉnh bị bị mắng rồi, cô là một trong số người hiểu chuyện, cho cô em gái chiếc Mercedes này, một phần nào đó là vì cái tát kia, phần tương đốic cũng chính là vì nuông. Xe là Sở Vĩnh Du mua, tất nhiên cô phải nói rõ. Nhưng mà, tiếng nói của Sở Vĩnh Du lại khiến cho Đồng Ý Yên bàng hoàng.
“Cho thì cho thôi, hiên giờ các bạn đi mua chiếc nữa là được rồi, tương lai là sinh nhật Hữu Hữu, không còn không tồn tại xe.” Chai rượu Sở Vĩnh Du cầm trong tay lập tức vỡ nát, khiến cho Ngu Thư Di hết cả hồn. “Cậu, lặp lại đợt nữa?” Ngu Thư Di lắp đặt bắp.
“Là… Là lớp trưởng nói cũng như thế đó.” Trong lúc nhất thời, Sở Vĩnh Du khích động đến mức độ không còn tả thành lời. “Cho tôi số điện thoại cảm ứng của Tỉnh Vu Dịch.” Người bạn từ nhỏ đến lớn này từng giúp sức anh hơn nhiều, dù đến hiên giờ đôi khi nhớ đến, trong người đã rất chi là đau xót. “Này! Cậu hung hãn thế làm những gì!”
Đột nhiên, Sở Vĩnh Du nhìn thấy được đôi mắt Ngu Thư Di ươn ướt, biết khi nãy mình mất kiểm soát điều hành, vô hình để lòi ra chút sát khí chinh chiến bốn năm ở phương Bắc. Sát khí của anh bắn ra tất cả còn có thêm thể trở thành thực ra, dù cho có sư tử cọp hổ cũng phải cụp đuôi chạy trốn, càng khỏi nói đến việc loài người. “Thật ngại quá, tôi tương đối khích động.”
Ngu Thư Di hừ lạnh một tiếng, mà còn giải đáp chủ đề của Sở Vĩnh Du. “Hai cách đây không lâu lớp trưởng thu được một cuộc điện thoại cảm ứng đường dài, người nọ tự xưng là Tỉnh Vu Dịch, không tồn tại giữ lại cách thức liên hệ, lớp trưởng thuận mồm nói là chuyện bọn họp lớp, Tỉnh Vu Dịch nói cậu ta đã đi tham dự, chỉ thế thôi.” Không có cách thức liên hệ sao?
Hô hấp của Sở Vĩnh Du trở thành dập dồn, thật sự còn sống cho ư? “Được, bọn họp lớp tôi đã đi.” Không vì đồ vật gi tương đốic, chỉ vì nỗi vướng bận và nhớ tiếc nuối trước đó. “Người đẹp mắt, hoàn toàn có thể cho tôi số điện thoại cảm ứng của cô không?”
Bạn có muốn đọc thêm truyện: Bạn gái của tôi là mèo