Triền miên sau ly hôn
Đọc truyện Triền miên sau ly hôn full full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Triền miên sau ly hôn full, Triền miên sau ly hôn full review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.
Truyên Triền Miên Sau Ly hôn của tác giả Bát Trà Nhân
Lương Hạnh mất ba năm ròng rã rã, xuôi ngược đã không thể biến chuyển tình yêu của Triệu Mịch Thanh đối mang mình. Sự chịu chứa sở hữu giới hạn đã dẫn đến cuộc ly hôn ko mong muốn nhưng nên đến của cuộc tình rộng rãi oan gia góc hẹp. Những diễn biến sau ly hôn luôn là những góc nói quanh nói quẩn của cuộc sống làm bộ truyện trở nên đáng đọc.
Ngay cả Tống Nhiễm cũng từng ẩn nhẫn sống cùng anh ta đa dạng năm như vậy mà người nữ giới nằm dưới sự kiểm soát và khống chế của anh ta lại dựa vào đâu mà nói đi là đi.
Cho nên khi nhìn thấy cô ta gạt nước mắt trên mặt quay người rời đi, anh ta ko chút lừng khừng đuổi theo, giữ tay cô lại bên vệ đường, ép tốt giọng hỏi: “Đến đây giới hạn là ý gì?”
Tề Uyên bị anh ta thu hút đã hừ một tiếng, nhìn thằng vào mắt anh ta bằng đôi mắt đã đỏ và đựng giọng mỉa mai: “Thứ anh muốn lấy đã lấy được rồi, có anh tôi còn sở hữu giá trị lợi dụng gì nữa đây?”
Thượng Điền bàng quan nhìn chằm chằm, quan sát kỹ biểu cảm trên mặt cô ta, cuối cùng chất vấn: “Có nên em tức giận chỉ vì anh lợi dụng em để lừa mẫu gã mà tự đáy lòng em để tâm nhất không?”
Tề Uyên giống như ko thể tin vào tai mình, cô ta cho rằng mình vừa nghe thấy điều gì đấy vô lý và ngớ ngẩn khôn cùng buộc phải giật thẳng tay muốn thoát khỏi sự kìm kẹp của anh ta, bởi vì quá mức phẫn nộ mà lại ko biết nên khởi đầu từ đâu buộc phải cô chỉ có thể bất nhẫn nói: “Là do tôi mù.”
Tiếp theo đấy cô xoay người muốn đi, vì muốn hạn chế né khỏi sự lôi kéo, đu bám không tha của Thượng Điền mà cô ta đã thất tha thất thểu lao ra đường để rồi cuối cộng tông vào một loại taxi ko kịp né ở ngã tư và té nhào xuống đường, ngay thức thì mất đi ý thức.
Khi thức giấc lại, thì cô ta ở trong bệnh viện, may mà ko phải tông thẳng vào đầu xe buộc phải chỉ bị chấn thương phần mềm, cùng có chấn động siêu nhỏ ở não bộ, xử lý vết thương, sử dụng băng gạc quấn lại xong thì nằm trên giường.
Thời điểm tỉnh ngộ ra, tinh thần của cô ta vô cộng thức giấc táo, cô ta ngây người, nhìn trần nhà trắng toát, nghe Thượng Điền đang liên tiếp ừ hử sở hữu lời dặn dò của bác sĩ.
Ngay sau lúc nghe thấy tiếng chưng sĩ bước đi, người đàn bà chậm rãi dịch chuyển tầm mắt sang người đàn ông bên cạnh, ánh mắt nặng nài nhưng trong trẻo ngẩng nhìn anh ta.
Thượng Điền rũ mắt đứng ở bên giường bệnh, vươn tay vén chăn bông cho cô, sau ấy nhỏ giọng dặn dò: “Em cần nằm viện vài ngày, anh đã gần xếp người đến chăm nom cho em rồi.”
Nhìn thấy dáng vẻ bàng quan tĩnh tâm của anh ta, trong lòng Tề Uyên có chút trầm tĩnh, cô không kiềm chế được ánh mắt, cứ nhìn chằm chặp một bên mặt của anh ta, cuối cùng cô ta điềm nhiên đựng giọng mỉa mai: “Anh không ở lại trông nom tôi được sao?”
Đúng như dự đoán, đổi lại là sự lặng lặng của người đàn ông.
Cô ta buộc mình thôi ko nhìn anh ta nữa, xoay đầu sang chỗ khác, khẽ nheo mắt nhìn ánh mặt trời hắt xéo qua cửa sổ.
Bạn có muốn đọc thêm truyện: Điện đức hoàng trần hùng truyện chữ full