Sắc tình khó cưỡng
Sắc tình khó cưỡng full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Sắc tình khó cưỡng, Sắc tình khó cưỡng review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.
Đi đến cửa Thẫm Mộng Quân còn luân phiên người cố tình mà nói nốt ý tứ của tớ:”Mà này, lời đáp của em phải vừa đẹp với ý của anh đó, nhớ chưa!” Lời nói vừa dứt cũng chính là lúc cửa nhà phòng được xuất hiện rồi lại dứt khoát đóng sầm lại. Mộc Nhiên gian khổ nhìn ra cửa nhà gào lên:”Này, Thẫm Mộng Quân anh trói tôi thật đó à!”
ĐỌc truyện Sắc tình khó cưỡng hay nhất tại ngontinhhay
Cánh cửa đã đóng, ý tứ có nhẽ cũng tương đối rõ rệt, Mộc Nhiên không kêu nữa, ngước mắt cô nhìn lên đôi bàn tay bị trói chặt của tớ mà chẳng cách thức nào cô hoàn toàn có thể mở. Bất lực, Mộc Nhiên đành rút lui! Thẫm Mộng Quân ngồi ở bên ngoài phòng sinh hoạt chính mình cũng có thể có việc cần giải quyết và xử lý cũng nhưng lâu lâu anh lại giới hạn bút giới hạn động tác tấn công máy, cố tĩnh mà ghé tai để nghe xem Mộc Nhiên có gì cần mà gọi mình thường là không. Nhưng rồi hơn mấy giờ đồng hồ đeo tay trôi qua nằm trong đã không thể có bất kì động tĩnh gì quái lạ, có phần không an tâm Thẫm Mộng Quân đứng lên muốn đi vào trong xem thử tình trạng như thế nào. Thẫm Mộng Quân vừa đứng lên, chân còn chưa bong khỏi ghế, điện thoại cảm ứng liền đổ chuông, nhìn số điện thoại cảm ứng anh biết là số ở nhà gọi tới nên cũng liền bắt máy, ngồi lại xuống ghế anh mở lời:
”Chú Thiệu, ở nhà có việc gì sao?” Thiệu suất caon gia xếp sau cửa nhà nhìn ra hai vị quan tương đốich, một nam một nữ trạc tuổi đứng tuổi vừa mới ngồi tươi vui trải nghiệm trà bánh ở phòng tiếp đón quan tương đốich bảo nhỏ:”Thiếu gia ở nhà có hai người tới bọn họ bảo rằng mình là phụ huynh của cô Mộc, bọn họ nói muốn gặp phái nữ mình và khắp cơ thể con rể là thiếu gia nữa, tôi có nói cũng như như thế nào bọn họ nhất quyết cũng không chịu đi nên mới gọi nhiều chuyện thiếu gia….” Mi mắt khẽ chớp, Thẫm Mộng Quân tuy có chút không rõ về các mối gắn kết thường bao gồm cuộc đời trước đó của Mộc Nhiên cũng nhưng tối thiểu anh cũng từng nghe cô nhắc đến bọn họ một lượt mà rằng:”Được rồi, chú giúp con tiếp bọn họ một lát, con về liền!”
“Vâng…!” Ngắt máy, Thẫm Mộng Quân bước đi càng ngày càng dứt khoát hơn mà đi vào trong, cửa vừa mở anh vừa mới thấy Mộc Nhiên nhắm mắt nhắm mũi từ đến lúc nào. Bước chân ngày càn nhẹ nhàng hơn anh đi đến ngay bên cạnh giường ngồi xuống, vươn tay cơ trói cho Mộc Nhiên, anh còn không quên xoa xoa nhẹ cổ tay cô, may sao cô không cố giũa giụa nên tay cũng chẳng có trầy xướt gì chứ còn nếu không anh lại tự xót mà trách nát mình mất. Cổ tay được đánh tháo, Mộc Nhiên nhịn nhường cũng như cũng cảm nhận thấy được mà nhẹ nhõm trở người.
Bạn có muốn đọc thêm truyện: Phóng viên hạ đừng mơ buông tha