Ông xã thần bí
Đọc truyện Ông xã thần bí full full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Ông xã thần bí full, Ông xã thần bí full review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.
Đọc Truyện ngôn tình ông xã thần bí full.
Vì gia hạn biểu tượng nữ thần của tớ, Tô Yến Nhi luôn luôn ăn diện đứng phân vânan trang, Tô Ánh Nguyệt nhìn vẻ mặt xấu hổ của cô ta, không nói gì, hất cằm quay người đi về góc không tồn tại người. Ánh mắt Tô Ánh Nguyệt hờ hững, bưng nước trái cây chậm rãi uống, cô vừa về nước, trước mặt ông nội Tô Yến Nhi đã làm bộ hẹn cô, không cần phải nghĩ cũng biết, cô ta không tồn tại ý xuất dung nhan.
Ai ngờ, đã ngồi xuống thì 1 bàn tay to béo đã chụp lên eo cô, mắt Tô Ánh Nguyệt lạnh lẽo, cô đứng dậy hất cốc nước hoa quả lên kẻ đã rờ mó mình. “A! Trần Minh Tân anh thật chưa biết xấu hổ.”
Tô Ánh Nguyệt cầm chăn che mình lại, cô chắc chắn đã không thể thừa nhận mình đã nhìn rõ được… thật lớn. Trần Minh Tân quay đầu liếc cô một chiếc, ánh nhìn khá lóe lên, tác phong rất dũng cảm cũng nhưng thực tiễn lại rụt rè thơ ngây. “Nếu cũng như cô còn không mặc thời trang đàng hoàng, xấu hổ còn ở đằng sau.” Vừa dứt lời thì “ầm” một tiếng cửa phòng đã biết thành phá tan, một đám phóng viên báo chí lập tức ập lệ. Ánh sáng đèn flash rọi vào khuôn mặt trắng bệch của Tô Ánh Nguyệt, phóng viên báo chí đã tranh nhau báo cáo: “Cô Tô và anh Phan là…”
Chờ đến lúc phóng viên báo chí nhìn nhìn rõ được được rõ người nam nhi đứng trong phòng chưa hẳn Phan Viết Huy, toàn bộ đều ngờ ngạc. Ấn tượng của tối nay nếu cũng như với Lục Thanh Du đó là, ban sơ rất đau, đến cuối cô cũng chưa biết, vì cô đã biết thành ngất đi. Lục Thanh Du thẳng trực tiếp ngủ một giấc đến trưa ngày hôm sau. Lúc tỉnh giấc lại, body đau đến không chịu được. Chuyện tối bữa qua cô nhất thời không nhớ rõ, chỉ biết cô và Bùi Dục Ngôn ở ngồi cùng nhau.
Nương theo một tiếng “Kẹt kẹt” vang lên, cửa phòng bị xuất kho. Lục Thanh Du kinh ngạc một tí, liền kéo chăn lên che lại, giả vờ ngủ. Bùi Dục Ngôn vừa vào cửa đã nhìn nhìn rõ được động tĩnh trên chăn gối, anh đặt đồ ăn trong tay qua 1 bên, ngồi xuống bên giường, một lúc lâu sau mới nói: “Không đói bụng sao?” Người trên chăn gối không có tínhng tĩnh.
Anh cũng không nói thêm, đứng dậy mở đồ ăn ra, mùi hương của thức ăn tỏa ra khắp phòng ở, người trên chăn gối rốt cục cũng có 1 chút động tĩnh. Bùi Dục Ngôn cố nén cười, nói: “Dậy đi, anh biết em đã tỉnh giấc, anh lấy thời trang tới cho em!” Lúc này Lục Thanh Du rốt cuộc cũng không nhịn nổi nữa, ôm chăn mềm ngồi dậy: “Anh đến nhà em?”
Bùi Dục Ngôn nhìn dung nhan mặt hồng hào của cô, Cảm Xúc an tâm một tí, nhẹ giọng giảng giải: “Anh đến chỗ của Giai Kỳ lấy cho em!” Lúc này Lục Thanh Du mới thở phào thoải mái, tiếp đó lại Cảm Xúc xấu hổ. Cô ngẩng đầu nhìn Bùi Dục Ngôn một tí, tiếp đó nói: “Anh đi ra phía bên ngoài một tí.” Bùi Dục Ngôn cũng không thể liếc ánh mắt cô, làm cũng như không nghe thấy, chỉ đưa túi xách tay trong tay đặt lên giường, tiếp đó quay sống lưng về phía cô và ngồi xuống ghế salon.
Bạn có muốn đọc thêm truyện: Lãnh tâm tổng tài cưng vợ tận xương