Nhà có manh thê cưng chiều
Author:
Lượt xem:
Đọc truyện Nhà có manh thê cưng chiều full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Nhà có manh thê cưng chiều, Nhà có manh thê cưng chiều review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.
Truyện Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều nói về Mục Đình sâm và Ôn Ngôn.
Hai người trở thành trẻ mồ côi sau một tai nạn máy bay, nhưng tai nạn của nhà anh lài do bố cô gây nên. Sau đó cô được người nhà Mục gia đưa về nhà. Từ đây những tình cảm và oán hận dần dần được hé mở. Mời các bạn đón đọc truyện hay nhé.
***********
Mục Đình Sâm đứng dậy đi về hướng cô, mỗi một bước đến gần, đều khiến cô sợ hãi lùi lại.
Lùi đến cạnh cửa, Ôn Ngôn suýt chút bị cái cửa đang khép hờ làm cho ngã ngửa,anh nhanh chân đến trước, tay lướt qua tai của cô đóng cửa lại, đem cô kẹp lại giữa cửa và anh.
"Sợ tôi?" Giọng nói của anh mang một chút trêu tức, còn có... hận.
Ôn Ngôn không dám ngẩng đầu nhìn anh, anh cao hơn cô rất nhiều, khoảng cách gần như vậy, tầm mắt của cô gần như chỉ nhìn thấy chỗ ngực của anh.
Khí tức của Mục Đình Sâm bao phủ lấy cô, đang từng chút một đoạt lấy hô hấp của cô.
Một giây sau, tay của anh không hề kiêng kị gì mà đặt vào ngực của cô: "Là lớn hơn không ít..."
Nguồn: Internet
Các bạn đang đọc truyện miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 87: Khiến Anh Hồi Hận
Cắm đầu dọn dẹp sạch sẽ xong, Trần Mộng Dao
mệt mỏi nằm trên giường không muốn nhúc nhích
chút nào, một lát sau, cô vẫn gọi cho Giang Linh,
điện thoại vừa thông cô liền nghe thấy âm thanh
huyên náo ở đầu dây bên kia: “Ba con! Đợi xíu!
Tôi hồ rồi!”
Không cần nghĩ cũng biết Giang Linh lại chơi mạt
chược, cô khó chịu: “Mẹ đừng chơi mạt chược
nữa được không? Đã máy giờ rồi mà mẹ không về
nhà?”
Giang Linh còn tức giận hơn cả cô: “Không phải
con không để ý đến mẹ sao? Con không quan tâm
thì mẹ tự quan tâm mình thôi, ra ngoài ăn một bữa
cơm, rồi thuận tiện chơi mạt chượt. Tối nay mẹ
không về đâu, sẽ đánh cả đêm, con thích làm gì
thích làm đi, khỏi phải để ý đến mẹ!”
Bà ngắt máy, Trần Mộng Dao muốn hét to lên để
trút giận, nếu không phải cô sợ bị báo cáo làm
phiền người dân thì cô có thể hét tận mười phút
rồi! Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cô cũng
sẽ phát điên!
Bạn có muốn đọc thêm truyện: Ngoan đừng chạy