Nghe bảo boss hàn nghiện vợ lên trời

5
Your Rating
Nghe bảo boss hàn nghiện vợ lên trời 0 (0)
101
0 comments

Đọc truyện Nghe bảo boss hàn nghiện vợ lên trời full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Nghe bảo boss hàn nghiện vợ lên trời, Nghe bảo boss hàn nghiện vợ lên trời review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.

Đọc truyện Nghe bảo boss hàn nghiện vợ lên trời

Người nam nhi đó đang có lần nói cả đời này đã đối xử xuất sắc với cô, tại sao lại ở bên chị gái của cô chứ? Cô phải đi hỏi Tô Thái An, cô yêu anh ta cũng như vậy, tại sao lại đối xử với cô thế này! Cửa phòng tiếp đón quan tương đốich sạn cũng không kiềm hãmcá nhân, cô vừa bước vào thì thu được một sms:

“Em gái yêu dấu, chị có tìm một người nam nhi cho em, kì vọng em đã thích anh ta.” Nhan Nhã Tịnh còn chưa làm rõ ý Nhan Vũ Trúc là gì thì đang thấy có 1 người nam nhi mạnh mẽ và tự tin ép cô vào cửa cũng như sói vồ. Người nam nhi này chưa hẳn Tô Thái An! Vừa rồi anh nói ra câu không việc gì mà tỏ ra ân cần, không khí tà thì cũng chính là phường trộm cắp. Thật sự chỉ nên tình thú bá đạo ngọt sủng của không ít bộ đôi.

Ai ai ngờ vào tai Nhan Nhã Tịnh lại trọn vẹn trở nên ý tương đốic. Thật ra, sau này nói xong câu đó, Lưu Thiên Hàn còn muốn xoa đầu nhỏ của cô, tiếp đó bổ sung cập nhật thêm 1 câu ‘anh thích em ân cần cũng như vậy’. Nhưng loài người anh ấy à, không thích làm mình quá ngọt ngấy, còn lại câu kia để Nhan Nhã Tịnh tự nghiền ngẫm. Nhưng rồi cô tự nghiền ngẫm lại hiểu nhầm thành ý tương đốic. Nhan Nhã Tịnh gần cũng như dồn hết sức bình sinh để đẩy Lưu Thiên Hàn trên người mình xuống:

“Anh Lưu, anh xuống xe mau! Tối nay em không muốn nhìn thấy được anh nữa! Tạm biệt!” Lưu Thiên Hàn tổng tài bá đạo cũng nhưng lại là chú cừu non trong tình trường không còn ai ngờ được rằng cảnh huống lại đột nhiên đảo ngược cũng như vậy. Cho cho tới lúc suýt bị Nhan Nhã Tịnh đẩy xuống, anh đã không hiểu, vẻ giận dữ trên khuôn mặt Nhan Nhã Tịnh bắt nguồn từ đâu. Lưu Thiên Hàn đứng cho vững, lạnh lùng nói với Nhan Nhã Tịnh: “Nhan Nhã Tịnh, đừng đùa nữa!”

Nhận thấy giọng nói của tớ tương đối lạnh lùng, chắc nịch, Lưu Thiên Hàn nói lại đợt nữa bằng ngữ điệu mềm nhũn hơn: “Đừng đùa nữa!” Lưu Thiên Hàn cho rằng mình đang dịu giọng đi rồi, cũng nhưng giọng nói của anh lọt được vào tai Nhan Nhã Tịnh đã lạnh cũng như băng. Nhan Nhã Tịnh ‘hừ’ một tiếng giá ngắt, bỗng chốc nổi cơn tam bành. Vốn dĩ cô không còn có lỗi, hóa ra cô thẽ tbọn họt, nhũn nhặn nhận không nên, nói ngon nói ngọt dỗ ngon dỗ ngọt anh, đổi lại được là câu ‘không việc gì mà tỏ ra ân cần, không khí tà thì cũng chính là phường trộm cắp’ cộng thêm ‘đừng đùa nữa’ của anh à?

Cho dù từ trong xương tủy sinh tồn một nỗi sợ hãi không nói được thành lời với Lưu Thiên Hàn, cũng nhưng lần này, Nhan Nhã Tịnh cũng không định tiếp tục công việc khúm núm nữa. Cô cũng như con mèo con bị nhổ trụi lông, đôi mắt đỏ hoe nhìn thẳng vào Lưu Thiên Hàn mà quát: “Anh Lưu, anh cho là em sinh chuyện vô cớ chứ gì?” “Em nói cho anh biết nhé, anh Lưu, người sinh chuyện vô cớ là anh đấy!”

Bạn có muốn đọc thêm truyện: Ngạo phong

Genre(s)