Đế quốc chiến thần
Đọc truyện Đế quốc chiến thần full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Đế quốc chiến thần, Đế quốc chiến thần review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.
Mười mấy năm trước, trong các nhà hào môn ở kinh đô, trưởng tử Chu gia bị đuổi khỏi gia môn…
Mười mấy năm sau, đế quốc Hoa Hạ ra đời chiến thần tân nhiệm, quyền thế ngập trời!
Năm đó mưa to, anh nghèo túng không nơi nương tựa, là em đã vươn tay cứu giúp
Hôm nay trở về, ân tình của giai nhân, nhất định phải báo đáp thật tốt!
Ở thế gian này, có anh bảo hộ em, Sẽ chẳng ai dám khinh bạc em!!!
Sau khi nhà họ Hoắc cấu kết với Thái Đại Cường, Kỳ Tiếu Thiên càng trở nên đắc ý, hiển nhiên đã quên mất thân phận của mình.
“Tôi muốn giết thì giết, anh có ý kiến gì?” Bên trong đôi mắt của Thanh Long hiện lên một ánh sáng lạnh, giọng điệu của anh ta cũng lạnh đi mấy phần.
Lúc trước Kỳ Tiếu Thiên vẫn luôn có dáng vẻ lấy lòng.
Mà bây giờ cái đuôi của gã đã có thể vểnh lên trời rồi.
Mà cho dù Kỳ Tiếu Thiên có dáng vẻ nào, Thanh Long cũng không chịu được gã.
“Không phải, cậu không biết trong tay Tô Tam Cô này có một bí mật.” Kỳ Tiếu Thiên rất bất đắc dĩ nói ra một câu, gã thở dài thật sâu, cả người có vẻ vô cùng suy sụp tinh thần.
“Bí mật gì cơ?” Chu Hàn nghe vậy lập tức cảm thấy hứng thú, anh không nghĩ tới thế mà Tô Tam Cô lại quan trọng như vậy.
Ít nhất anh có thể nhìn ra được từ phản ứng của Kỳ Tiếu Thiên, bí mật trong tay Tô Tam Cô quan trọng đến mức nào.
“Khu vực màu xám ở Hòe Châu có một hoàng tử ẩn thế, cậu ta tự xưng là người đứng đầu Hòe Châu.”
“Nghe nói là thế lực do Long Đô phái xuống, hoàng tử này muốn chiếm đoạt và lũng đoạn tất cả thế lực của Hòe Châu.”
“Cho dỳ là quyền, tài, thế, cậu ta đều muốn một tay tóm gọn.”
Kỳ Tiếu Thiên liên tục thở dài, nói liền một mạch ra hết.
“Chỉ là, không có ai biết hoàng tử ẩn thế đang ở nơi nào, không thể tìm kiếm được bất kì thứ gì về hành tung của cậu ta.”
“Cả ngày biến hoá tài tình, địa điểm mỗi lần xuất hiện cũng không giống nhau. Nhưng chỉ cần là chỗ cậu ta đến đều sẽ xuất hiện nguy hiểm.”
“Về phần những ông trùm thương nghiệp, hoặc là ông trùm quyền thế kia, gần như đều sẽ bị cậu ta tẩy sạch, trở thành con rối của cậu ta.”
Sau khi Chu Hàn nghe xong thì rơi vào trầm tư.
Thật lâu anh mới hỏi một câu: “Nếu tên hoàng tử này đã mạnh đến như vậy, tại sao lại qua lại với loại người như Tô Tam Cô?”
Kỳ Tiếu Thiên nghe vậy thì cười khổ một tiếng, lắc đầu nói: “Cái này ai mà biết chứ? Hơn nữa tôi cũng chỉ nghe được tin tức từ gián điệp, nói hình như Tô Tam Cô đã xuất hiện ở chỗ có chuyện xảy ra nhiều lần.”
“Gần như là chỉ cần những nơi hoàng tử từng xuất hiện đều có thể tra được bóng dáng của Tô Tam Cô.”
Nghe Kỳ Tiếu Thiên giải thích xong, Chu Hàn nhướng mày.
Không nghĩ tới thế mà Tô Tam Cô này còn có thể cấu kết với loại người như vậy, không đơn giản chút nào.
Giờ phút này, thậm chí Chu Hàn còn nghi ngờ Tô Tam Cô chưa chết.
Có lẽ Tô Tam Cô còn sống, cũng khó mà nói được.
Một bên khác, nhà họ Hoắc.
Sau khi Hoắc Nghệ Tinh được máy bay tư nhân của nhà họ Hoắc đón về nhà họ Hoắc thì bắt đầu kéo Hoắc Tử Kim từ cõi chết trở về.
Ông ta cứu chữa ròng rã cả một buổi chiều, cả người đều ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Sau một lúc cứu chữa, cuối cùng ông ta đã cứu sống được Hoắc Tử Kim.
“Ba…” Sau khi Hoắc Tử Kim tỉnh lại, ánh mắt tan rã của cô ta rơi vào trên người Hoắc Khai Hà, yếu ớt gọi một tiếng.
Mặc dù giọng nói như muỗi vo ve, nhưng Hoắc Khai Hà vẫn nghe được rất rõ ràng.
Mà khóe mắt Hoắc Tử Kim cũng rơi xuống một giọt nước mắt, giờ phút này cô ta vô cùng hối hận, hối hận mình đã đá phải tấm ván sắt như Chu Hàn.
Hối hận mình cứ tranh đua với người đàn bà điên Hách Lôi kia, khiến suýt nữa thì phải chết.
“Đừng nói gì cả, không nên suy nghĩ nhiều, nghỉ ngơi thật tốt đã.” Hoắc Nghệ Tinh vô cùng suy yếu lên tiếng nhắc nhở, lúc này mới rời khỏi phòng.
Mà Hoắc Khai Hà thì lẳng lặng ngồi bên giường với con gái “mất mà lại được”.
Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến những tiếng bước chân rất vội vàng.
Một con cháu của nhà họ Hoắc vọt vào, sau khi anh ta phát hiện ra Hoắc Nghệ Tinh thì vội vàng lên tiếng hỏi: “Gia chủ có ở nhà không?”
Hoắc Nghệ Tinh khẽ gật đầu, hỏi lại một tiếng: “Có chuyện gì thế?”
Bạn có muốn đọc thêm truyện: Tiệm ăn vặt của phu nhân tướng quân