Đệ nhất kiếm thần - Chương 7877
Đọc truyện Đệ nhất kiếm thần Chương 7877 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Đệ nhất kiếm thần – Chương 7877 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Đệ nhất kiếm thần – Diệp Huyên (full) – Truyện tác giả: Thanh Phong mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Linh Sơn!
Khi Diệp Huyên đến Linh Sơn, hắn đã choáng váng.
Linh Sơn này là một sườn núi nhỏ, nếu không có tấm biển gỗ lụp xụp ở nơi không xa phía trước, trên đó viết hai chữ “Linh Sơn” thì hắn đã nghĩ mình đi sai đường rồi!
Trên sườn núi nhỏ này chỉ có vài gian nhà lá.
Linh Sơn?
Diệp Huyên cảm thấy, gọi là Khiếu Sơn thì thích hợp hơn!
Làm sao đây?
Diệp Huyên im lặng hồi lâu rồi vẫn đi về phía Linh Sơn.
Đã tới rồi dù gì cũng phải lên xem chứ, đúng không?
Khi lên đến đỉnh Linh Sơn, đập vào mắt là một căn nhà lá tồi tàn, trước gian nhà có một ông lão đang quét sân.
Ông lão ăn mặc rất giản dị, mái tóc bạc trắng, trông rất tang thương!
Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Huyên hơi sững lại, dựa theo kinh nghiệm trong quá khứ của hắn, tất cả những ông lão quét dọn ở nơi thế này hầu hết đều là cường giả tuyệt thế!
Diệp Huyên đi tới trước mặt ông lão, hơi cúi đầu hành lễ: “Bái kiến tiền bối!”
Ông lão chẳng thèm nhìn Diệp Huyên, tiếp tục quét sân.
Diệp Huyên cũng không thấy ngượng, hắn liếc nhìn xung quanh rồi hỏi: “Tiền bối, Linh Sơn chỉ có một mình ông thôi sao?”
Ông lão vẫn không nói gì.
Lúc này, Diệp Huyên lấy kiếm Thanh Huyên ra đưa cho lão: “Tiền bối thấy thanh kiếm này của ta có đẹp không?”
Ông lão dừng lại, nhìn kiếm Thanh Huyên với vẻ mặt bình tĩnh, vẫn không lên tiếng.
Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Tiền bối sờ thử đi!”
Nói xong hắn đưa kiếm Thanh Huyên tới trước mặt ông lão.
Ông lão nhìn Diệp Huyên, vẫn không nói gì.
Khi Diệp Huyên đang định nói thì ông lão chợt cầm lấy kiếm Thanh Huyên, một lát sau lão khẽ nhíu mày, sau đó nhanh chóng buông kiếm Thanh Huyên ra, nhìn hắn, im lặng.
Diệp Huyên trầm giọng bảo: “Tiền bối, bắt đầu từ bây giờ ta cũng là người của Linh Sơn này”.